Thư ngỏ gửi Hội Bạn gái vô sinh, hiếm muộn.
Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng, tâm lý đóng một vai trò quan trọng, trong điều trị vô sinh, hiếm muộn. Loại bỏ các yếu tố bất lợi về tâm lý giúp tăng đáng kể tỷ lệ thành công trong chữa trị vô sinh, hiếm muộn.
Thưa các Bạn gái vô sinh – hiếm muộn,
Tôi là Nguyễn Thị Nhã, bác sĩ với hơn 30 năm kinh nghiệm Sản Phụ Khoa, và hơn 10 năm chuyên sâu về Hỗ trợ sinh sản, tôi có 1 khát khao cháy bỏng là cùng với các cộng sự của mình tại Trung tâm Hỗ trợ sinh sản – Bệnh viện Bưu Điện chắp cánh ước mơ làm Mẹ cho các bạn gái vô sinh, hiếm muộn!
Thưa các chị em vô sinh, hiếm muộn,
Với chúng ta, con trẻ là biểu hiện của tình yêu, niềm hạnh phúc. Ước nguyện có con là nguyện vọng chính đáng của tất cả các cặp vợ chồng.
Tuy nhiên, không phải căp vợ chồng nào cũng có thể có con như mong muốn. Việc không có con đã làm cho các cặp vợ chồng luôn lo âu và càng mong đợi, càng hy vọng thì càng căng thẳng hơn.
Ở phụ nữ khi bị áp lực tâm lý thì sự rụng trứng có thể bị ức chế và sẽ gặp khó khăn trong việc thụ thai. Với nam giới, căng thẳng tâm lý có thể ức chế sản xuất tinh trùng, độ di động của tinh trùng. Các cặp vợ chồng hiếm muộn đều có những biểu hiện tâm lý ở nhiều trạng thái khác nhau từ tích cực đến tiêu cực.
Thời gian cứ trôi, mòn mỏi trong sự khát khao chờ đợi có con, càng làm cho không khí gia đình trở nên nặng nề, đặc quánh.Bên cạnh đó là những lời nhắc nhở, hối thúc của gia đình hai bên nội, ngoại khiến cho quan hệ giữa hai vợ chồng mỗi lúc thêm phiền muộn.
Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng “yếu tố tâm lý của người bệnh được đánh giá rất cao trong chữa trị vô sinh”.
Có những cặp vợ chồng điều trị vô sinh, hiếm muộn do nóng vội, không kiên trì. Nếu thành công chưa đến họ thường rơi vào trạng thái chán nản, thất vọng,… Tôi cũng đã từng bị tổn thương khi nhận được những phản ứng thái quá từ người thân của những bệnh nhân này. Tuy nhiên, chưa phút giây nào tôi ngừng khát khao chắp cánh ước mơ làm Mẹ cho các bạn.
Điều trị VSHM với kỹ thuật mới ở Bệnh viện Bưu Điện.
Thưa các chị em vô sinh, hiếm muộn,
Các bạn có thể hỏi tôi là tại sao ư? Câu trả lời là bởi vì tôi không chọn nghề mà nghề chữa vô sinh, hiếm muộn đã chon tôi và bởi vì tôi yêu các bạn. Đó chính là mệnh lệnh từ trái tim tôi.
Tôi muốn các bạn hãy đọc những gì tôi viết ra sau đây, tôi tin là chị em sẽ tìm thấy mình đâu đó trong các sắc thái tâm lý của nhân vật ở đây, để rồi gạt bỏ những vấn đề tâm lý bất lợi. Hãy tin tưởng và bắt tay với chúng tôi. Nào chúng ta hãy cùng nhau chắp cánh cho giấc mơ làm Mẹ của bạn trở thành hiện thực!
Thưa chị em vô sinh, hiếm muộn,
Tôi viết thư ngỏ này vì tôi biết rằng bạn đang đau khổ. Tôi biết bạn cảm thấy bị tổn thương và cô đơn.
Tôi biết rằng bạn đang khát khao được trải nghiệm việc mang thai giống như những gì mà mẹ, cô, dì, của bạn, chị em của bạn, và bạn bè của bạn đã có thể làm mà không có bất kỳ rắc rối nào.
Tôi biết rằng bạn cảm thấy tuyệt vọng khi muốn kiểm soát và dành phần quyết định khi nào thì có em bé. Bạn tự hỏi tại sao mọi người khác lại có thể lên kế hoạch và lựa chọn còn bạn thì không.
Tôi biết bạn cảm thấy bất lực, muốn buông xuôi. Tôi biết bạn ghét cơ thể của bạn bởi vì nó đã phản bội bạn và khiến bạn trở thành nạn nhân của nó. Khi bạn còn là một cô bé, cơ thể bạn lừa dối bạn, nó khiến bạn tin rằng một ngày nào đó bạn sẽ có được những đứa con. Đôi khi bạn nhớ lại, lúc nhỏ khi bạn chơi với bạn bè, có lúc bạn tự đặt một quả bóng vào dưới áo của bạn, giả vờ như có thai. Bạn nhớ, bạn đã yêu con búp bê của bạn như thế nào và bạn tin rằng một ngày nào đó bạn sẽ có những đứa con của mình để yêu như thế.
Tôi biết rằng bạn cảm thấy thật ngu ngốc khi bạn nhớ lại những lần bạn đã rất sợ ”bị dính bầu” và những năm bạn đã sử dụng các biện pháp tránh thai,… Bây giờ, bạn nhận ra tất cả là vô ích, bởi vì cơ thể của bạn không thể làm những gì nó được tạo ra để làm.
Tôi biết rằng bạn cảm thấy bị đánh bại. Bạn tự oán giận vì đã làm tất cả những gì để chuẩn bị cho cơ thể ở trạng thái sung mãn nhất sẵn sang để mang thai. Bạn đã ăn đúng, ăn những thức ăn tốt cho việc mang thai.Bạn ngừng dùng các chất kích thích, như café, thuốc lá,… Bạn đã mua các loại thuốc để bổ sung vitamin B, DHA/EPA, chất sắt, canxi, Vitamin D3,và hiện tại bạn,…vẫn kiêng cữ mọi thứ như thể trong tháng này bạn thực sự mang thai.
Tôi biết rằng bạn đã theo dõi cẩn thận những thay đổi của cơ thể thậm chí bạn đã sử dụng que thử rụng trứng, bạn đã làm theo lời khuyên của bà, của mẹ, đã đi lễ chùa, đi cầu tự,…tất cả để ước nguyện bạn sẽ có thai.
Tôi biết bạn đã phát chán và mệt mỏi khi phải gặp các bác sĩ là chúng tôi. Bạn bị tổn thương nghiêm trọng cả về vật chất (bạn đã tiêu tốn rất nhiều tiền, thậm chí phải bán hết đồ đặc trong nhà) và tinh thần với mỗi lần IUI hoặc IVF thất bại. Bạn đã mệt mỏi với việc chọc trứng, siêu âm, xét nghiệm, với các thủ thuật, và phẫu thuật… mỗi lần bạn đều cầu nguyện rằng đây sẽ là lần cuối cùng.
Tôi biết bạn không ngủ trong hai tuần sau khi bạn rụng trứng, tự hỏi nếu đây là tháng mà que thử thai sẽ có hai vạch.
Tôi biết rằng bạn bị ám ảnh về các dấu hiệu trong chu kỳ kinh nguyệt của bạn và với mỗi triệu chứng mà bạn cảm thấy hoặc nghĩ rằng nó có thể báo hiệu rằng bạn đang có thai đều khiến bạn run lên vì hạnh phúc. Bạn tự kiểm tra ngực xem liệu nó có căng to, có tưng tức, đầu núm vú có nhạy cảm, nổi hột, sẫm màu,… bạn hy vọng nó khác hơn bình thường. Trong thời gian này của tháng, mỗi khi bạn đi vào phòng tắm, bạn kiểm tra xem nếu có dấu hiệu của chất nhầy ở cổ tử cung,…và khi thấy hình như bạn có kinh trở lại, ngay cả khi nó là vào giữa đêm, bạn bật đèn ánh sáng lên. Và nếu bạn nhìn thấy màu hồng hoặc màu đỏ, bạn vẫn tự nhủ rằng đó chỉ là,… và không thực sự là kinh nguyệt, là giai đoạn của bạn.
Tôi biết rằng bạn đã hét lên, bạn muốn ném các ống thuốc tiêm, các vỉ viên thuốc ra ngoài cửa sổ sau mỗi chu kỳ TTTON thất bại hoặc bạn đã khóc khi nhận được kết quả xét nghiệm beta giảm xuống.
Tôi biết rằng mỗi chu kỳ thất bại, bạn đã gào khóc trong giận dữ, thất vọng, và buồn phiền, bạn đau buồn như thể đã vuột mất đứa con của bạn. Bạn khóc và đau buồn vì vuột mất giấc mơ làm mẹ của bạn.
Tôi biết bạn cảm thấy bị phát điên lên bởi vì “vô sinh” đã nhẩy vào cuộc đời của bạn nó đã chiếm hết thời gian và tâm trí của bạn; trở thành nỗi ám ảnh suốt ngày đêm; là chủ đề duy nhất bạn nghĩ đến và nói về.
Tôi biết bạn quyết định không tới dự lễ thôi lôi con của đứa bạn gái thân nhất.Tôi biết bạn đã tự hỏi, bạn đã là người thế nào trong mắt cô ấy?Bạn thấy xấu hổ khi biết rằng bạn cảm thấy ghen tị, thấy tuyệt vọng. Tôi biết rằng khi bạn gác điện thoại khước từ lời mời của cô ấy, bạn đã khóc. Tôi biết rằng bạn cảm thấy tội lỗi vì đã tránh cô ấy ngay từ khi cô ấy mang thai. Nhưng, tôi biết, đó là cách duy nhất để bạn có thể đối phó với những đau khổ của bạn.
Tôi biết rằng, bạn đã muốn hét lên khi lại nhận được lời mời tới dự lễ thôi lôi khác. Và bạn lại từ chối tham dự vì bạn không thể giả vờ mỉm cười, giả vờ hạnh phúc Tôi biết bạn còn cảm thấy đau khổ hơn khi ngồi nghe các bà, các mẹ, nghe mọi người nói chuyện không ngừng về thai nghén, về trẻ sơ sinh. Và đặc biệt đau khổ hơn khi ai đó hỏi bạn, xem khi nào thì bạn quyết định có con.
Tôi biết rằng việc mua một món quà để tặng cho em bé dường như là một nhiệm vụ bất khả thi với bạn. Tôi biết rằng, bạn đã không cầm được nước mắt khi tự tay chọn lựa những món quà cho trẻ em trong cửa hàng. Tôi biết rằng đôi khi bạn đã đưa cho bạn bè của bạn tiền và yêu cầu họ mua quà tặng giúp bạn.
Tôi biết rằng, bạn thấy con tim nhói đau khi thấy đồng nghiệp nghỉ thai sản. Bạn tự hỏi khi nào sẽ đến lượt của bạn. Bạn đã bắt đầu tìm cách thụ thai trước bất kỳ ai trong số họ và bây giờ bạn vẫn đang ở đây, vẫn đang cố gắng. Trong khi tất cả họ đều lần lượt mang thai, mang thai một lèo, nghỉ đẻ, rồi trở lại đi làm. Còn bạn vẫn ở đó, cảm thấy bị bỏ lại phía sau, vẫn đang chờ ước mơ xa vời.
Tôi biết rằng bạn đã khóc khi nhìn ngắm các bộ quần áo của bà bầu, bạn thấy nó đẹp, nó thời trang, bạn ước ao được mặc nó, trong khi rất nhiều người khác lại chê nó xấu. Tôi biết rằng có lẽ bạn thậm chí có một vài chiếc váy bầu ở nhà, thỉnh thoảng bạn mặc thử và tưởng tượng nó sẽ như thế nào khi mà một ngày nào đó bạn có bụng đủ lớn để mặc vừa chúng.
Tôi biết rằng đã nhiều lần bạn vứt bỏ các thông báo về tiêm chủng cho trẻ em mà chị cán bộ phụ nữ phường vô tâm nhét qua khe cửa nhà bạn. Và trong khoảnh khắc giận dữ, bạn đã xé chúng ra thành triệu mảnh.
Tôi biết rằng lúc ở trong siêu thị, bạn đã cố tránh nhìn đứa trẻ đang ngồi trong xe đẩy hàng của người phụ nữ ngay trước mặt bạn bởi vì bạn thấy quá đau đớn khi nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của đứa trẻ. Thế nhưng, một vài lần bạn lại liếc trộm đứa trẻ, bạn tưởng tượng xem con bạn sẽ trông như thế nào vào một ngày nào đó.
Tôi biết rằng lúc ở trong siêu thi, bạn đã bước thật nhanh qua gian hàng bán đồ em bé vì nó là một lời nhắc nhở tới những gì bạn muốn mà chưa thể. Tôi biết bạn mơ mộng một ngày nào đó sẽ được mua sắm tã, xe đẩy, và quần áo trẻ sơ sinh.
Tôi biết rằng khi bạn nhìn thấy một phụ nữ mang thai, bạn cảm thấy ghen tị và có một cảm giác vô cùng bất công. Bạn tự hỏi tại sao cô ấy có quyền mang thai mà bạn không. Bạn tự hỏi liệu cô ấy có phải vật lộn với vô sinh hay chỉ mình bạn đang trải qua cơn đau này.
Tôi biết bạn đã khó khăn, bối rối như thế nào khi bạn gặp người quen cũ và họ hỏi khi nào bạn có kế hoạch về việc có em bé bởi vì bạn đã kết hôn quá lâu và bạn cũng không còn trẻ nữa.
Tôi biết bạn đã tránh tham dự các buổi họp lớp bởi vì bạn không thể chịu đựng được ý nghĩ khi nghe những đứa bạn cũ chia sẻ câu chuyện về con cái hoặc chúng bắt bạn phải giải thích tại sao vẫn chưa có con.
Tôi biết rằng lúc xem ti vi bạn đã thay đổi kênh khi gặp quảng cáo các mặt hàng cho trẻ sơ sinh, quảng cáo về que thử thai, quảng thuốc, dụng cụ tránh thai,… Bạn cảm thấy hoài nghi khi nhìn thấy khuôn mặt của những phụ nữ trong quảng cáo vì đó không phải là thực tế của bạn.
Tôi biết rằng bạn có một túi mua sắm bí mật trong tủ quần áo với các mặt hàng của em bé như như núm vú, mũ chóp, găng tay,… Và có lẽ có cả 1 tấm bưu thiếp mà bạn sẽ gửi cho ông xã bạn – trong đó nói rằng: ”anh yêu, anh sắp được làm cha”,…
Tôi biết bạn mơ về việc nói với chồng của bạn rằng bạn đang mang thai và bạn tưởng tượng làm thế nào bạn sẽ thông báo nó cho gia đình và bạn bè của bạn tin vui ấy. Tôi biết bạn thực sự đã có tất cả các kế hoạch đó ở trong đầu.
Tôi biết rằng bạn tự hỏi làm thế nào để ông xã của bạn có thể chọn ở lại với bạn nếu bạn không thể sinh cho anh ấy một đứa con.Bạn tự hỏi có lẽ anh ấy sẽ rời đi. Bạn cảm thấy thất vọng.Bạn cảm thấy như một kẻ nói dối khi hứa hẹn cho anh ta một gia đình với những đứa trẻ.Bạn cảm thấy cần phải xin lỗi anh hết tháng này qua tháng khác, hết năm này qua năm khác.Bạn cảm thấy cần phải cảm ơn anh ta vì đã không rời bỏ bạn.
Tôi biết rằng bạn xót xa, thấy phiền lòng khi nghe bạn bè của bạn cười đùa kể về các sự cố bị dính bầu ngay cả khi đang uống thuốc tránh thai, hay đã dùng bao cao su, hay chuyện ông xã họ mới đi ngang qua đầu giường mà đã dính bầu.
Tôi biết bạn cảm thấy không thoải mái và lúng túng khi bạn đang trò chuyện vui vẻ với một nhón bạn gái và cuộc trò chuyện bỗng chuyển sang chủ đề mang thai và trẻ sơ sinh. Bạn cảm thấy như một người ngoài cuộc; như là người không thích hợp; như bạn không phải là thành viên của nhóm ấy vậy.
Tôi biết rằng bạn cảm thấy xót xa, như bị đấm vào mặt khi ai đó đưa ra những nhận xét ngớ ngẩn,…trong một nỗ lực để làm cho bạn cảm thấy tốt hơn về sự không có con của mình.
Tôi biết bạn đã căm thù bạn bè và gia đình của bạn vì sự vô tâm của họ đối với nỗi đau của bạn vì họ nghĩ rằng nếu bạn “chấp nhận” hoặc “không nghĩ về nó” thì tất cả sẽ tốt hơn. Giá như nó đơn giản như thế; giá họ biết bạn đã khát khao có con thế nào.
Tôi biết rằng bạn cảm thấy tuyệt vọng khi bạn tự hỏi liệu bạn có muốn tiếp tục sống nữa không, khi không có con.
Tôi biết rằng bạn khát khao trải nghiệm việc mang thai dù chỉ trong giấc mơ.
Tôi biết rằng bạn tự hỏi khi nào mới đến lượt bạn mang thai, khi nào giấc mơ của bạn sẽ thành hiện thực.Chẳng lẽ cuộc đời của bạn đã kết thúc.Bạn sẽ bao giờ cảm thấy niềm vui của việc mang thai và làm mẹ.Bạn sẽ chẳng bao giờ được nghe tiếng gọi “mẹ”.Nỗi đau này bao giờ mới biến mất.
Tôi biết rằng bạn cảm thấy như thể bạn không phải là bạn.Tôi biết rằng bạn cảm thấy xấu hổ.Tôi biết rằng bạn tự hỏi vì sao bạn không xứng đáng được làm mẹ. Tôi biết rằng vô sinh đã làm mờ đi ánh sáng trong cuộc đời của bạn.
Thưa chị em vô sinh, hiếm muộn,
Tôi ước gì có những từ ngữ kỳ diệu mà tôi có thể nói để làm cho sự đau đớn của bạn dừng lại. Và tôi cũng biết sẽ không có những từ kỳ diệu đó trong từ điển, chính vì thế tôi và các công sự của tôi ở Trung tâm Hỗ trợ sinh sản, bệnh viện Bưu Điện luôn ở đây, luôn nỗ lực hết mình để chắp cánh ước mơ làm Mẹ cho bạn!
Hãy tin rằng, bạn xứng đáng được làm Mẹ. Bạn đã không làm gì sai. Bạn không có gì để phải xấu hổ. Bạn xứng đáng có được tình yêu chân chính. Hãy sống tử tế và biết yêu bản thân. Bạn hoàn toàn không đơn độc.
Chào thân ái,
BS. Nguyễn Thị Nhã
P/S:
Nền y học hiện đại đã làm nên rất nhiều điều kỳ diệu nhưng vẫn còn nhiều điều chưa thể làm được. Dù kết quả ra sao, biết dừng lại đúng lúc là điều cần thiết. Hãy tự hào rằng, bạn là người dũng cảm và đã làm hết sức mình cùng với tập thể nhân viên y tế. Dù điều trị có thất bại cũng không nên tuyệt vọng và hãy chọn cho mình những cách khác như xin con nuôi chẳng hạn. Hãy tạo cho mình một cuộc sống luôn có những mục đích, niềm vui. Khi trút bỏ mọi căng thẳng và áp lực từ việc mong muốn có con, đôi vợ chồng hiếm muộn có thể sẽ dễ dàng có con hơn mà không phải nhờ đến bác sĩ.